Bị gió cuốn đi!

Lãng...

...nên đánh mất cơ hội một cách dở hơi! Thật dở hơi!

Gió sẽ cuốn đi...

Photobucket

Cắm hoa và chăm chút cho lọ hoa là một thú vui của mình. Bởi khi cắm hoa là khi thư giãn dù quanh năm ngày tháng chỉ cắm đúng một kiểu, cái kiểu không-thể-gọi-tên. Bởi khi cắt bớt phần gốc đã ủng, khi thay đợt nước mới là lại có cảm giác lọ hoa lại tươi và mới, như vừa mới cắm. Nhưng cắm hoa chỉ đơn giản là cắm hoa, chăm hoa chỉ đơn giản là chăm hoa...Cho đến khi gặp bài viết này:

"Giữ gìn cái tâm thanh tịnh thuần khiết cũng giống như việc giữ cho hoa được tươi lâu. Hoàn cảnh sinh hoạt của chúng ta giống như nước trong bình, còn chúng ta là hoa. Chỉ có thường xuyên lọc sạch thân tâm, sửa đổi tính tình và luôn luôn sám hối, sửa đổi khuyết điểm mới có thể tạo nên sự tươi mát, an nhiên.

...

Nước trong bình tự nó không thể trở nên hôi thối nếu không cắm hoa vào. Hoàn cảnh sống của chúng ta cũng như thế, sẽ không rắc rối, phiền phức… nếu chẳng có những tâm niệm xấu ác hiện hành.

...
Kinh Phật nói “Tâm tịnh thì cõi tịnh”. Một khi tâm thanh tịnh thì ở đâu cũng là đạo tràng, trở thành Tịnh độ. Vì vậy, mấu chốt của việc tu tập là luôn tịnh hóa thân tâm của mình.

Nhiều người nghĩ rằng, cuộc đời vốn đầy dẫy những nhiễm ô, tệ nạn, cám dỗ nên khó giữ tâm trong sạch. Họ ước muốn có một hoàn cảnh sống tốt hơn để có thể tu tập, và hẹn một ngày nào đó, có cơ hội sẽ vô chùa tu chẳng hạn. Nhưng họ đâu biết rằng, nếu đem tâm niệm bất thiện vào chùa thì cũng khó giữ được thanh tịnh chốn thiền môn!

Kinh Bát Đại Nhân Giác nói: “Tuy vi tục nhân, bất nhiễm thế lạc”. Đó là nhân cách của người học Phật. Vẫn sống giữa cuộc đời, phải đối mặt với cơm ăn áo mặc, bon chen danh lợi, nói chung bị vây quanh bởi tiền tài, danh vọng, sắc dục… mà người con Phật vẫn nỗ lực để luôn giữ mình trong sạch, không bị thói đời chi phối, vẩn đục "

Mọi việc đều có cơ duyên của nó...


Lắng nghe chuyện buồn của BẠN. Thấy đâu đây những cảm xúc lẫn lộn mình đã có. Ngỡ ngàng, thất vọng, tức giận...Nhưng mình may mắn hơn BẠN vì mình không mất niềm tin vì đó là thứ mình chưa hề đặt vào họ! Coi như không có gì để mất. Còn BẠN? Đã tin, đã quý... Biết rằng BẠN buồn lắm, BẠN thất vọng lắm nhưng mình không đưa ra bất cứ lời khuyên nào cho BẠN cả vì từ trước tới giờ mình vẫn phục khả năng "phớt lờ dư luận" của BẠN. Rồi BẠN sẽ vượt qua dù rằng niềm tin đã bị sứt mẻ. Cuộc sống vốn công bằng. Mỗi người sẽ được hưởng những gì xứng đáng với mình. Vững tin và vững tâm BẠN nhé!

(Nguồn: Thư viện Phật học)